slider

Thứ Sáu, 6 tháng 6, 2014

Vẫn như xưa - Chương 2: Đại thần có tính cách

Trầm Chu Trắc Bạn là một tác giả rất có tính cách, sách của hắn cũng là chính thống, thuộc dạng sách hoàn toàn có thể liệt kê vào tuyển tập sách của các tác giả nổi tiếng, nhưng đáng tiếc là hắn lại đi vào con đường văn học mạng này. Thông thường, trong nền văn học mạng, sách chính thống nghiêm túc rất khó có đường ra, nhưng Trầm Chu Trắc Bạn lại không giống, văn chương của hắn giống như có một lực hút kỳ lạ, bắt người đọc phải chậm rãi xem từng chút từng chút cho đến hết.


Cho nên đối với Quỳnh Diệp, con người mang tên Trầm Chu Trắc Bạn này không chỉ là một nhân vật thần kỳ trong game online, hắn còn là một đại thần phi thường khiến cho người người kính ngưỡng. Không ngoài dự đoán, khi nhìn thấy nhân vật số một như vậy trong game, cô chẳng còn hơi sức đâu mà nhấn đồng ý, quyết đoán logout trốn mất...


Chạy thoát xong cô mới cảm giác được trong đầu mình vẫn còn chỗ trống...... Vì thế một vấn đề nghiêm túc khác nhảy ra.


Câu đầu tiên đại thần nói với cô là gì?


“Huynh đài, có hứng thú xem mỹ nữ không?”.


-- Huynh đài, có hứng thú xem mỹ nữ không?


-- Có hứng thú xem mỹ nữ không, huynh đài.


Một câu bay qua bay lại ong ong vang lên trong đầu Quỳnh Diệp, cô thật sự rất muốn đập đầu vào bàn phím cho đỡ xúc động...


Đây chính là đại thần mà người người nói là nghiêm túc chính trực sao!!


Tuy rằng là fan của đại thần, nhưng thân phận là một kẻ vô hình bé nhỏ, Quỳnh Diệp chưa từng nói chuyện với đại thần bao giờ. Tuy rằng cô từ chối đại thần thêm nhóm, nhưng nghĩ lại thì cùng đại thần ở chung một nhóm hình như cũng tốt, lại tuy rằng, lòng cô tràn đầy suy nghĩ về đại thần, nhưng cô nàng Quỳnh Diệp ở trong game thì còn hào phóng một chút, còn ở cuộc sống đời thực thì quả thực là đà điểu. Huống chi, huống chi đó là Trầm đại thần nữa == người kia chính là Trầm Chu Trắc Bạn đã viết nên "Nắm tay non sông" đấy!


Quỳnh Diệp hai tay ôm chân, chôn mặt vào giữa hai đầu gối.


Chơi trò chơi này, chỉ vì một ngày nào đó, có thể nói chuyện với người ấy, nói gì cũng được hết, về một bộ phim mới ra hay một bài hát cũ, chỉ cần có thể nói chuyện với hắn, thế là được. Quỳnh Diệp còn nhớ rõ lần đầu tiên mở "Nắm tay non sông", lúc đầu chỉ là thuận tiện mở ra nhìn một cái, thậm chí con chuột cũng không nể mặt để ở dấu gạch chéo đỏ*, nhưng chỉ một lát sau, ánh mắt dần trở nên ngây dại --


(*nút Exit)


Một thế giới vừa rực rỡ vừa thê lương, lạnh lẽo tràn ngập ánh sáng chói loá, cứ như vậy, hiện ra trước mắt cô.


Rõ ràng là cô không thích chủ đề lịch sử không có căn cứ này, rõ ràng là cô đã chuẩn bị tắt đi trang web này rồi, nhưng đúng lúc đó, một tiếng đùng vang lên, cô bỗng hiểu được một chuyện, cô không thể không thích quyển sách này, bởi vì đó là một câu chuyện xưa vừa tàn khốc vừa tuyệt vời.


...... Mà tác giả của câu chuyện xưa này, tốc độ viết bài mới của hắn còn tàn khốc hơn.
Thời gian viết bài đều theo ý hắn hết, có khi một ngày một chương, có khi một tuần một chương, có khi phải có người hỏi quyển sách này có phải thái giám* hay không, Trầm Chu Trắc Bạn mới không nhanh không chậm viết thêm một chương. Quyển sách này có một tác giả vừa lười biếng vừa tự do tự tại như vậy mà còn tồn tại đến tận bây giờ, thậm chí còn thường xuyên đứng đầu bảng, đó thật sự không phải là truyền thuyết nữa, đó là truyền kỳ ==


(*Thái giám: nghĩa là DROP đó, ặc ặc :">)


Tóm lại, Quỳnh Diệp là fan nc của hắn. Lúc trước chơi game cũng vì nhìn thấy hắn kêu gọi mọi người cùng tiến vào Giang Hồ ở một bài viết nào đó trong nhóm, nhưng khi vào game rồi mới biết, trước giờ người kia rất ít online.


Nhưng chuyện bây giờ là sao?


Mất hết hình tượng đi mắng nhau, vị đại thần này còn khen ngợi gửi lời mời: “Huynh đài, có hứng thú xem mỹ nữ không?”.


Biện pháp duy nhất của cô bây giờ, là không có biện pháp gì cả ==


Quỳnh Diệp ôm gối đầu lăn qua lăn lại ở trên giường, điện thoại vang lên.


“Diệp Diệp! Cậu oai phong quá đi mất!” Nhị Đa ở bên đầu bên kia tràn đầy sức sống, cả người phấn chấn như chó lông vàng. Cái tinh thần phấn chấn này làm cho Quỳnh Diệp càng uể oải hơn, "Ừ" một tiếng.


“Cậu sao vậy?" Ngay cả người thần kinh thô như Nhị Đa mà cũng cảm thấy không đúng.


(Thần kinh thô*: chỉ người hồn nhiên, không phát hiện được tình cảm, thái độ của người khác)


“Nhị Đa...... Nếu người mà cậu cực kỳ sùng bái đột nhiên nói với cậu,‘Huynh đài, có hứng thú xem mỹ nữ không?’, cậu sẽ làm gì?”


“......”


“Hơn nữa trước đó, cậu vừa mới la lối ầm ĩ như muốn đánh người......”


“......”


Quỳnh Diệp thở dài xa xôi, tiếng vang không dứt, cúp điện thoại, nhiễu lương tam nhật. Cô ai oán.


Nhưng mà dù nói thế nào...... thì cái này cũng coi như là Đại thần nói chuyện với cô rồi nhỉ? Lúc trước khi Sơn Hà Chí thành lập, cô đã do dự một thời gian. Không vào thì không cam lòng, nhưng lại sợ đại thần không đồng ý thêm vào thì mình sẽ thương tâm, cho dù gia nhập thì.... cô dùng nick nam, giờ phải làm sao đây??? o(? □? )o


Trong đầu cô có bao giờ có ý nghĩ muốn làm huynh đệ của đại thần đâu!


Chờ một chút --


Trong đầu cô chưa bao giờ có ý nghĩ muốn làm huynh đệ của đại thần?


Trong đầu cô chưa bao giờ có ý nghĩ muốn làm huynh đệ của đại thần!??


Sau một phen rối rắm, Quỳnh Diệp bị sét đánh một phát...... Không muốn làm huynh đệ thì muốn làm cái gì?


==


Đáp án khiến cho cô bình tĩnh lại một chút...... Cô cảm thấy cả người tràn đầy năng lượng, vung con chuột đăng nhập Hiệp Nghĩa Giang Hồ.


Hiệp khách Hoa Từ Thụ một thần hồng y cực kỳ phiền phức đứng ở trên đầu cầu, nhìn như đang cực kỳ đau buồn, gương mặt không có biểu tình gì.


Một thân hồng y hoa lệ phiền phức hiệp khách Hoa Từ Thụ đứng ở đầu cầu thượng, giống như bi liệt, bộ mặt kiên định.


[Mật] Bạn nói với Trầm Chu Trắc Bạn: Thành thật xin lỗi, Trầm huynh, tôi vừa mới rớt mạng, anh có thể mời lại không?


[Mật] Trầm Chu Trắc Bạn nói với bạn: Ha ha, làm tôi giật cả mình.


[Mật] Bạn nói với Trầm Chu Trắc Bạn: ?


[Mật] Trầm Chu Trắc Bạn nói với bạn: Tôi nghĩ là cậu thích nam nên bị tôi doạ trốn mất.
? What the? Đại thần anh P lộ bộ mặt thật!!! (P = mông)


[Hệ thống nhắc nhở]


Bạn tốt Trầm Chu Trắc Bạn mời bạn gia nhập Sơn Hà Chí


Lý do mời: Đến đây đi


Đồng ý, từ chối


Chết thì thôi, đâu chỉ lần này xui xẻo! Quỳnh Diệp hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang nhấn đồng ý.


[Công hội] Trầm Chu Trắc Bạn: Hoan nghênh Hoa Từ Thụ gia nhập công hội, mọi người xếp thành hàng


[Công hội] Hoa Từ Thụ: Chào mọi người ~[@^_^@]~


[Công hội] Nhất Mộng Thanh Khoa: Người mới cho xem hình, dưới lầu xếp hàng


[Công hội] Tuấn Lãng Tối Vô Địch: Người mới cho xem hình, dưới lầu xếp hàng


[Công hội] Nhất Hiệt Thanh Hôi: Người mới cho xem hình, dưới lầu xếp hàng [Anh Tuấn Lãng yêu cầu cho xem hình mạnh mẽ như vậy là vì lo lắng địa vị đẹp trai của mình khó giữ được chăng?]


......


Quỳnh Diệp trừng mắt nhìn, lại trừng mắt nhìn. Mang theo cảm giác khó tin, cô mở danh sách thành viên công hội ra.


Mấy cái tên này.... Ặc. Liếc mắt nhìn qua thì thấy rất quen mắt, đều là những người chơi muốn danh tiếng có danh tiếng, muốn thực lực có thực lực, nhưng nhìn kỹ thì sẽ thấy khác.


Nhất Mộng Thanh Khoa có lẽ là sinh ra từ Thanh Khoa Nhất Mộng - đệ nhất phú hào của server, Tuấn Lãng Tối Vô Địch thì sinh ra từ Vô Địch Tối Tuấn Lãng, Nhất Hiệt Thanh Hôi? Hình như là có một người tên là Hôi Thanh Hiệt Nhất rất giỏi về kỹ năng sinh hoạt, về phần Liên Hải Bình, có lẽ chính là phiên bản của Xuân Giang Thuỷ Triều - hội trưởng "Quỳnh Hoa Nhất Mộng". Không ngờ được đám người này đều là những kẻ yêu thích COS a ha ha.


Quỳnh Diệp vui mừng lật trang, từng cái tên đều tự hỏi một lát, sau đó mới phát hiện ra mấy cái tên này đều là cos của đám danh nhân trong server. Nhóm người này quả thật là muốn làm điều ác... cô cười sặc sụa.


Vừa cười sặc sụa cô vừa phát hiện ra một vấn đề hoàn toàn mới......


Toàn bộ công hội, hình như chỉ có cô và đại thần là bản thật...... Quỳnh Diệp đỏ mặt.


[Công hội] Giang Bắc Vô Minh Nguyệt: Người mới hát một bài đi ~


[Công hội] Hoa Từ Thụ: Ngũ âm không được đầy đủ o[n_n]o~ sẽ doạ mọi người mất


[Công hội] Trầm Chu Trắc Bạn: Đừng chọc người ta


[Công hội] Nhất Hiệt Thanh Hôi: OMG! Bạn Bạn cậu có ý đồ với người ta phải không! Che chở cậu ấy như vậy ~~ đây là jq a cào tường ~~~


[Công hội] Nhất Mộng Thanh Khoa: Chậc chậc, lão đại xuống tay với người mới, là muốn phát triển gian tình sao?


Quỳnh Diệp ngửa mặt lên trời cười dài, ngón tay động đậy định đánh lại......


[Công hội] Trầm Chu Trắc Bạn: Gian tình giữa các đồng chí*, sao, kỳ thị hả?


(*Đồng chí: Gay)


Hoa Từ Thụ biến mất ngay lập tức. Quỳnh Diệp run run đóng lại trò chơi......


Thì ra không phải cô xuất hiện tài năng gì, mà là cô đã hồi quang phản chiếu*......


(Xem kỹ hơn ở đây: http://www.baomoi.com/Hien-tuong-Hoi-quang-phan-chieu/139/8822174.epi)


Quả nhiên...... Khoảng cách khiến cho con người ta mơ mộng tới những điều đẹp đẽ nhất.


Cô tiếp tục ngốc hai phút, lòng ngưỡng mộ của cô đối với Trầm Chu Trắc Bạn biến thành khinh bỉ thật sâu==


Đại thần anh muốn tự huỷ hình tượng bản thân xuống như vậy hả!!!


 noeud

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét