slider

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

[Đoản văn đam mỹ] HỌA THỦY

Tác giả: NTK

1

Ta là một đứa trẻ mồ côi.

Mọi người đều gọi ta Độc Cô Họa - một kẻ tai họa luôn cô độc.

Ta không có tên, từ khi ta hiểu chuyện, Độc Cô Họa là tên của ta.

2

Ngày ta gặp được lão gia, ta đang ngồi ăn xin ở góc đường, người ngồi xổm xuống trước mặt ta, nói:

"Tiểu tử, theo ta về nhà, ta chỉ ngươi cách tồn tại trên thế giới này."

Ta gật đầu.

3

Mười năm sau.

Mười bảy tuổi, Độc Cô Họa ta trở thành Tân Khoa Trạng Nguyên của Huy Kiền Hoàng Triều.

Lúc này, biên giới giữa Huy Kiền và Hiên Uy Hoàng Triều chưa được phân rõ, hai nước chiến tranh.

4

Hoàng Thượng triệu riêng ta vào Ngự Thư Phòng.

Lúc ta đến, người đang ngồi sau án thư, cúi đầu trầm tư. Ta quỳ xuống hành lễ: "Thần khấu kiến Hoàng Thượng."

Hoàng Thượng vẫy tay, bảo ta miễn lễ.

"Trạng Nguyên, khanh có biết vì sao trẫm lại triệu khanh vào giờ này không?" Hoàng Thượng ngẩng đầu lên, nhìn ta một lát.

Ta lắc đầu: "Vi thần ngu muội, vẫn chưa hiểu rõ ý của Hoàng Thượng."

Hoàng Thượng nhìn ta một lần nữa, lắc đầu cười khổ.

5

Đế vương Hiên Uy Hoàng Triều đam mê nam sắc, không ai không biết.

Người càng đẹp, hắn càng thích.

Mà Độc Cô Họa, là đệ nhất mỹ nam Huy Kiền.

6

"Hoàng Thượng,..."

"Trẫm biết khanh định nói gì. Nhưng trẫm cũng chỉ vì bất đắc dĩ."

Ta quỳ xuống, hai tay áp sát mặt đất: "Thần... tuân chỉ!"

7

Đế Vương Hiên Uy Hoàng Triều đam mê nam sắc, không ai không biết.

Người càng đẹp, hắn càng thích.

Mà Liễu Họa, là người đẹp nhất hắn từng thấy.

8

Liễu Họa, Liễu Họa...

Ta tên là Liễu Họa, kể từ khi đặt chân tới Hiên Uy, ta không còn mang họ Độc Cô.

Liễu Họa, Liễu Họa, ngươi là ai mà có thể khiến cho Đế vương Hiên Uy điên đảo?

9

Hiên Viên Thủy là Đế Vương của Hiên Uy Hoàng Triều.

Hiên Viên Thủy yêu thích nam sắc, không ai không biết.

Hiên Viên Thủy trước đây là Thái Tử Hiên Uy, say mê một bức họa.

10

Hỏi Hiên Viên Thủy, hắn gặp Liễu Họa lần đầu tiên là ở đâu?

Hắn sẽ trả lời: "Ở một quán tranh của một thư sinh ven đường."

Hắn gặp Liễu Họa, trong bức tranh của vị thư sinh đó.

Chân mày lá liễu, mắt phượng hoàng, môi hồng răng trắng, má hây hây...

Thế nào gọi là khuynh quốc khuynh thành? Điên đảo chúng sinh

Hắn không biết...


11

Đế Vương Hiên Uy tuyển tú nam, có hơn một nghìn mỹ nam từ khắp nơi đổ về Kinh Thành Hiên Uy.

Trong đó có Liễu Họa.

12

Liễu Họa là tú nam đứng đầu hậu cung của Hiên Viên Thủy.

Ai cũng biết tại sao,

Bởi vì y đẹp, đẹp đến điên đảo chúng sinh.

Người càng đẹp, hắn càng thích.

13

Đêm, ta nói với hắn,

Hoàng Thượng, dân chúng ngoài biên cương kia thật lạc hậu quê mùa, đừng để ý tới họ nữa.

Hắn nói,

Được, trẫm không lấy biên cương, chỉ cần ngươi ở lại với trẫm kiếp này.

Ta nói,

Chỉ sợ kiếp này của ta không dài.

Không sao, trẫm đợi ngươi đến cả kiếp sau.

14

Liễu Họa là tú nam đứng đầu hậu cung của Hiên Viên Thủy, y thích làm gì thì làm, không ai cản được.

Kể cả Hiên Viên Thủy.

Đội quân ba vạn người của Hiên Uy, cứ thế nằm trong tay ta.

15

Ta đứng trước mặt Hiên Viên Thủy, nhẹ nhàng cười.

Kể từ khi ta sinh ra, đó là lần đầu tiên ta cười.

Nụ cười của ta, chỉ vì hắn.

Hắn vuốt ve khóe môi ta, nhẹ nhàng hôn lên.

Đoản đao cắm ở ngực hắn, máu vẫn chảy đầm đìa.

16

Hoàng Thượng nói với ta, khanh đã lập được công lớn, cần trọng thưởng.

Ta im lặng không nói.

Người lại hỏi, khanh có muốn một điều gì không?

Ta nói, Hoàng Thượng, bất cứ điều gì cũng có thể?

Người nói, phải, kể cả hoàng vị này của trẫm.

Thần không muốn hoàng vị của hoàng thượng, cũng không muốn giang sơn Huy Kiền này.

Vậy khanh muốn gì?

Thần muốn Hiên Viên Thủy.

17

Liễu Họa, Liễu Họa... Ngươi là giấc mộng hoang đường nhất mà trẫm từng có.

Bữa tiệc vui thế nào rồi cũng phải tàn, giấc mộng hoang đường nào rồi cũng phải tỉnh.

Ngươi không thuộc về trẫm, vĩnh viễn chưa từng.

Kiếp này đã như thế, liệu kiếp sau trẫm có thể có được ngươi?

Ha ha, trẫm sẽ đợi ngươi tới cả kiếp sau, cả kiếp sau và kiếp sau đó nữa, Liễu Họa.

Dương gian khói lửa không thể bên nhau, cầu Nại Hà, Canh Mạnh Bà, trẫm vẫn đứng đợi ngươi.

Người qua cầu bảo trẫm là kẻ si tình ngu ngốc, trẫm cười.

Không bao lâu sau, trong lớp âm khí nặng nề, bóng dáng ngươi dần dần hiện ra.

Rốt cuộc ngươi cũng tới.

Liễu Họa, chỉ nguyện kiếp sau gặp nhau không yêu nhau.

Ít ra như thế, ngươi sẽ không vì trẫm mà đau khổ.

Trẫm yêu ngươi, Liễu Họa.

Cho dù ngươi là Độc Cô Họa của Huy Kiền, nhưng mãi là Liễu Họa trong lòng trẫm.

Nắm tay ngươi đi qua cầu Nại Hà, Mạnh Bà đang ở bên kia cầu.

Hoa Bỉ Ngạn nở.


--- Hết ---


Thứ Hai, 25 tháng 8, 2014

Vẫn như xưa - Q1 - Chương 9


Đi cùng nữa không?


Đến khi Nhất Hiệt Thanh Hôi, Nhiên Thế Nhân Yên và Tuấn Lãng Tối Vô Địch đi tới cầu Nại Hà, Quỳnh Diệp đã không còn sức ngẩng đầu lên liếc nhìn họ một cái…
Đứng ở đây không tới mười phút, Thu Thủy Y Y mang hơi thở tràn đầy hường phấn cứ “nhé ~~” “hứ ~~” vờn quanh người Hoa Từ Thụ, thân hồng y tiêu sái khí phách của tiệp hiệp khách cũng sắp thành trắng rồi. Thấy mọi người đã đông đủ, Hoa Từ Thụ “Phật” một cái, gấp quạt lại, hùng hồn vọt tới chỗ NPC nhận nhiệm vụ.
“Nhanh lên nhanh lên nhanh lên……” Ô chữ to lớn nổi lên trên đầu tiểu hiệp khách, cho thấy cậu ta cực kỳ kích động.
[Gần] Nhất Hiệt Thanh Hôi: Ơ? Tiểu Thụ Miêu bị sao vậy?
[Gần] Thu Thủy Y Y: Cậu không nhìn thấy sao? Thụ Miêu Nhi nhà chúng ta đang thẹn thùng đó mà ~
[Gần] Tuấn Lãng Tối Vô Địch: Quá hèn.
[Gần] Nhiên Thế Nhân Yên: Quá hèn +1
[Gần] Nhất Hiệt Thanh Hôi: Quá hèn + Số CMND
……
Tóm lại, nhiệm vụ bắt đầu trong không khí vui vẻ.
Không thể không nói, hình như là toàn bộ Sơn Hà Chí [trừ Quỳnh Diệp], ai ai cũng là tay chuyển sinh lão luyện, nhiệm vụ diễn ra vô cùng thuận lợi. Bởi vì vô cùng thuận lợi, thân là vú em đạo sư, Thu Thủy Y Y không có bao nhiêu cơ hội phát huy tác dụng của mình…… Vì thế Thu Thủy lại quay lại mò mẫm Hoa Từ Thụ……
“Thụ Miêu Nhi rất yếu mà ~ người ta muốn chăm sóc cho cậu nên mới X cậu một lần rồi lại một lần đó chứ ~~”
Thu Thủy nói thế ==
Quỳnh Diệp nhìn nữ đạo sĩ giống như sói đói mà khóc không ra nước mắt…… Không phải là cô chưa từng bị ai tán tỉnh…… Nhưng đây là lần đầu tiên cô bị nữ tán tỉnh đó…
Cho nên cô nghĩ, có lẽ nào đây là lúc cô công khai giới tính của mình không……
Nhưng nhìn đại thần sống chung dịu dàng, chân thật như vậy [......] với mình, Quỳnh Diệp cảm thấy nếu đại thần biết chính mình là nữ, có lẽ sẽ không sống chung với cô như thế không? Dù sao làm huynh đệ trong game còn dễ dàng một tí, làm tri kỷ lại quá khó khăn. Quỳnh Diệp không phải người có lòng tham, tuy cũng muốn trở thành bạn bè tốt không giấu nhau điều gì với đại thần, nhưng thực hiện lại khó quá…
Quỳnh Diệp nhanh trí, bình tĩnh bình tĩnh gõ một dòng chữ trên kênh gần.
[Gần] Hoa Từ Thụ: Thu Thủy, bình thường con gái thích gì?
[Gần] Thu Thủy Y Y: Ôi ~~ Thụ Miêu Nhi hỏi như vậy là có ý gì nhen ~~~ thẹn thùng ~~~
[Gần] Hoa Từ Thụ: Bạn gái của tui sắp sinh nhật rồi, tui chưa biết phải tặng cho cô ấy cái gì.
[Gần] Thu Thủy Y Y:…… Tui không biết.
[Gần] Nhất Hiệt Thanh Hôi: Bạo cúc quân mau tới tựa vào vai anh khóc nè~ bờ vai của anh rộng lớn hơn Tiểu Thụ Miêu nhiều đó ~~
[Gần] Thu Thủy Y Y: Cút! Cho dù bà đây có thất bại cũng không bao giờ sa đọa tới tình trạng này!
……
Quỳnh Diệp thở dài nhẹ nhõm một hơi……May mắn may mắn, có lẽ là Thu Thủy cũng chỉ đùa giỡn với cô thôi.
Chẳng qua, một khi đã nói thế, cô không còn cách nào để thẳng thắn nói với đại thần mình là con gái……
Nhiệm vụ chuyển sinh thật khổng lồ, bọn họ làm cả ngày mà chỉ được một phần mười, cho nên cả đám hẹn nhau ngày mai lại làm tiếp.
Trước khi rời đi, Thu Thủy Y Y còn liếc mắt đưa tình với tiểu hiệp khách một cái: “Thụ Miêu Nhi ~~ nếu bạn gái của cậu không tốt với cậu, có thể đến tìm tui để yêu đương nhe ~”
Hoa Từ Thụ: ……
Quỳnh Diệp thật sự do dự …… Có nên tiếp tục làm nhiệm vụ chuyển sinh hay không nữa, làm nhiệm vụ thì phải chết, mà cô thì không muốn chết…
Trước khi logout, Quỳnh Diệp mở danh sách bạn tốt, không ngờ lại thấy đại thần còn đang online. Cô nhìn đồng hồ một cái, đáng lẽ như mọi ngày là đại thần phải logout rồi.
[Mật] Bạn nói với Trầm Chu Trắc Bạn: Đại thần, sao anh còn online vậy?Khuôn mặt tươi cười /
[Mật] Trầm Chu Trắc Bạn nói với bạn: Tôi đang đợi cậu
– Tôi đang đợi cậu.
– Tôi đang đợi cậu……
– Tôi đang đợi cậu!
Quỳnh Diệp trợn to mắt nhìn dòng chữ kia… Được rồi, từng chữ đứng riêng thì cô hiểu được, nhưng gộp lại chung một chỗ thì sao lại trở nên dâng trào mãnh liệt vậy chứ…
Không đúng không đúng! Ở trong mắt đại thần bây giờ cô là đàn ông! Là huynh đệ!! Đại thần nói như thế chắc là tìm cô có việc.
Đại thần là thẳng đó!!!!!!
[Mật] Bạn nói với Trầm Chu Trắc Bạn: Đại thần, anh tìm tôi có chuyện gì à…
[Mật] Trầm Chu Trắc Bạn nói với bạn: Muốn hỏi cậu một chút, tặng quà cho bạn gái thì phải tặng những gì ấy mà…
[Mật] Trầm Chu Trắc Bạn nói với bạn: Trong Sơn Hà Chí chỉ mỗi cậu có bạn gái, nên phải tới hỏi cậu.
Đây là báo thù kiếp này sao…… Đại thần à, công kích của anh thật là mạnh quá đấy ==
Quỳnh Diệp bậm miệng, hung hăng ném người lên giường, tâm trạng buồn bực, tay chân bắt chéo vào nhau.
Không kèm theo người chơi như vậy ==
Nhưng đại thần hỏi, cô không thể không đáp.
[Mật] Bạn nói với Trầm Chu Trắc Bạn: Tặng hoa và chocolate đi, con gái hay thích mấy cái này lắm
Đại thần ở đầu mạng bên kia không biết đang bận gì mà không trả lời cô. Quỳnh Diệp không chờ được, leo lên giường, vừa thấy mắt hơi nhíu liền ngủ tới tận hừng đông.
Lúc trở lại, toàn trò chơi đã trở nên náo nhiệt, mấy người hẹn nhau làm nhiệm vụ cũng không thấy đâu hết. Quỳnh Diệp kinh ngạc nhìn từng thông báo trên kênh thế giới.
Hợp server.
Server của bọn họ chơi bây giờ ngày càng ít người, cao thủ lại càng ít. Trò chơi giải thích là vì “Xúc tiến phát triển”, nhưng trên thực tế, không bằng nói là thâu tóm. Bởi vì khu muốn hợp với bọn họ là khu có nhiều người chơi nhất – “Thùy Vấn Thiên Đạo” (Ai hỏi lẽ trời), hai khu sau khi hợp lại lấy tên là “Thùy Vấn Hồng Trần” (Ai hỏi cõi trần). Trước đây cũng đã từng có cách hợp server như thế này rồi, khu bé hợp với khu lớn, hợp lại xong thì người thuộc khu bé thường rất ít chiếm được phần tốt. Nổi tiếng nhất là khu có ít người chơi nhất – “Thanh Ti Thành Tuyết” (Tóc đen thành tuyết) trước đây, hợp với khu lớn “Mộng Lý Tầm Tha” (Tìm em trong mộng), sau này công hội đứng đầu “Thanh Ti Thành Tuyết” không chống được 2 ngày đã tan rã.
Quỳnh Diệp không phải là người chơi nhiều năm, nhưng chút lý lẽ cũng phải hiểu được.
Những tư liệu quý hiếm trong Hiệp Nghĩa Giang Hồ đều do đánh BOSS hiếm mà ra. Mấy con BOSS ấy một tuần mới xuất hiện một lần, tài nguyên có hạn. Từ lúc trò chơi phát triển đến bây giờ, thời gian nảy sinh tài liệu cuối của các server đều có một quy luật phân phối bất thành văn. Mà sau khi hợp server, tư liệu vẫn chỉ có thế mà người cần tư liệu đó lại tăng rất nhiều. Khu lớn có chỗ tốt của khu lớn, nhiều người, phát triển, sức chiến đấu lại mạnh. Vì thế đương nhiên tranh chấp giữa các công hội lúc này sẽ chuyển thành xa lánh công hội khu bé từ bên ngoài tới.
Cho nên mới nói công hội ở khu có ít người rất ít khi có thể tiếp tục phát triển như trước.
Trong lòng Quỳnh Diệp căng thẳng, chẳng quan tâm tới kênh Mật mà mở ra kênh chat của công hội ngay lập tức.
Quả nhiên, mọi người đang an ủi Liên Hải Bình.
Phải biết rằng công hội bên nick chính của Liên Hải Bình là công hội xứng danh công hội số một trong server, thực lực quét ngang bản khu. Nhưng khi hợp server thì chưa thể nói gì được.
[Công hội] Thu Thủy Y Y: Không sao đâu Tiểu Bình Bình ~ bọn tui ủng hộ cậu mà!
[Công hội] Liên Hải Bình: Cám ơn mọi người, thật ra thì hợp server cũng tốt, nhiều người thêm náo nhiệt
[Công hội] Tuấn Lãng Tối Vô Địch: Có ta ở đây cậu việc gì phải lo?
[Công hội] Nhiên Thế Nhân Yên: Tuấn Lãng…… Cậu có dám nói cậu chỉ dùng một ngón tay là bóp chết bọn họ không?
[Công hội] Tuấn Lãng Tối Vô Địch: Ta chỉ dùng một ngón tay là bóp chết bọn họ. Rồi sao?
[Công hội] Tuấn Lãng Tối Vô Địch: Ý của ta là, với vẻ ngoài đẹp như ta, tất nhiên sẽ là người đầu tiên bị bọn họ đả động. Nhưng trong quá trình đả động đến ta, chắc chắn là sẽ bị vẻ đẹp tuyệt thế của ta đánh bại.
[Công hội] Liên Hải Bình: Chúng ta không cần mỹ nhân kế!!!!
[Công hội] Tuấn Lãng Tối Vô Địch: Bọn họ thích cái đẹp.
……
Cô không lo nữa.
Tuấn Lãng Tối Vô Địch luôn luôn có một loại tính chất đặc biệt, đó chính là vào thời diểm đặc biệt, hắn luôn có cách làm cho mọi người muốn hắn là đối tượng bị tiêu diệt đầu tiên.
Chính tính chất không phân biệt địch ta đặc biệt này khiến cho người ta phải dở khóc dở cười……
Giờ nhìn lại tin mật “Cám ơn” và “Ngủ ngon” mà đại thần gửi tới ngày hôm qua cũng thuận mắt hơn.
Vốn là thế, cô cũng không nên có ý nghĩ không an phận đối với đại thần.==
Quỳnh Diệp cười ha ha nhìn người trong nghiệp đoàn cãi nhau, điều khiển Hoa Từ Thụ chạy tới chỗ hẹn treo máy với đại thần.
Về sau…… Về sau có lẽ là sẽ không thể treo máy cùng đại thần nữa rồi. Dù sao đại thần là cao thủ cao thủ cao cao thủ như vậy mà, đâu thể nào bị newbie như cô làm phiền mãi.
Tiểu hiệp khách áo đỏ cô đơn đi vòng vòng trong khu quái vật, bỗng nhiên bạch quang chợt lóe, thư sinh phong độ phiên phiên, ID bốc lửa hiện ra trước mặt cô.
Chắc là Trầm Chu Trắc Bạn cũng không ngờ vừa mới login đã gặp được người quen, kết quả hai người không nói gì đứng giữa trời, Thư Sinh hữu hảo vươn tay tổ đội với hiệp khách “Đi cùng nữa không?”
Tiện nghi của đại thần…… Không chiếm mới là ngu ==
Tiểu hiệp khách sảng khoái đứng bên cạnh Thư Sinh. Hồng y phong lưu, tay áo trắng hào phóng.

Vẫn như xưa – Q1 – Chương 8

Nhất định là do mình mở sai cách

“Sự kiện chụp ảnh” qua đi, đại thần cũng không nhắc lại, đương nhiên Quỳnh Diệp cũng vui mừng coi như chưa có chuyện gì xảy ra, chẳng qua là từ lần treo máy tiếp đó, tiểu hiệp khách đàng hoàng đứng bên cạnh đại thần, im lặng mà bình thản phóng kỹ năng. Đến nửa tháng sau, Quỳnh Diệp lại lên cấp 100 một lần nữa, đại thần hỏi số QQ của cô, sau đó Quỳnh Diệp dùng vẻ mặt “…!!!!” nhìn con chim cánh cụt nhỏ tên “Trầm Chu Trắc Bạn” gửi qua một bức ảnh cho mình. (*)
(*: QQ là một công cụ chat ảo phổ biến bên Trung, biểu tượng của QQ là một con chim cánh cụt đáng yêu)
Trên bức ảnh là Hoa Từ Thụ áo đỏ bay bay, khom người cúi đầu với thư sinh áo trắng, tay áo của thư sinh áo trắng tung bay, vẻ mặt sâu không lường được.
Nhìn hai câu thoại tàn bạo từ trên xuống dưới trên màn ảnh, Quỳnh Diệp cảm thấy cô rất muốn là một người mù ==
Cô biết mà, đại thần nào dễ dàng bỏ qua cho cô như vậy…
Văn tự phao quân, mọi người thấy áp lực có lớn không?
Quỳnh Diệp đem theo oán niệm khôn cùng đối với đại thần lên game. Thư sinh mặt mày tuấn tú không có ở trên game, tiểu hiệp khách chạy y như đang chạy trốn. Lúc đầu đại thần nói muốn kéo cô lên tới cấp 100, hôm nay đã trên 100 cấp một đoạn rồi, tất nhiên là cô không nên ở lại cho đại thần tiếp tục ức hiếp ==
Thật ra thì con người đại thần tốt lắm, treo máy cùng cô bao nhiêu ngày mà chưa từng oán trách gì cả. Bọn họ hẹn nhau 8h login, chưa một lần nào đại thần tới trễ, thời gian lại vừa vặn giờ đi làm, quả đúng là nhân viên tốt của năm. Nhưng mà khí thế của đại thần mạnh quá, cho nên. nhìn xung quanh khu luyện cấp này đi, chỗ khác thì vẫn nhiệt tình như lửa, còn một vòng xung quanh đại thần thì trừ quái ra, bất kỳ người chơi nào thấy bọn họ đều đi đường vòng khiến cô và đại thần như là đang chơi đơn lẻ vậy.
Vì thế Quỳnh Diệp để lại lời nhắn cho đại thần, sau đó bay đi mà giống hệt đang chạy trốn.
Vả lại lí do của cô cũng rất là chính đáng đó chứ: Hẹn làm nhiệm vụ chuyển sinh với đám người Sơn Hà Chí.
Đến cầu Nại Hà tiếp nhận nhiệm vụ, đám bại hoại của Sơn Hà Chí vẫn chưa login. Quỳnh Diệp nhàm chán đứng lắc lư ở trên cầu, không ngờ lại gặp được Nhị Đa.
Nhị Đa vừa nhìn thấy cô mà cứ như là thấy quỷ, dấu chấm than cực lớn bám trên đầu, khiến cho cây cầu trở nên nhộn nhịp.
[Mật] Túy Nằm Sa Trường nói với bạn: Diệp Diệp!!!! Sao có mình cậu ở đây vậy!!!
[Mật] Bạn nói với Túy Nằm Sa Trường: Hả?
[Mật] Túy Nằm Sa Trường nói với bạn: Trầm Chu Trắc Bạn nhà cậu đâu rồi?
Bùm……
Quỳnh Diệp lại đập đầu vào bàn một lần nữa…
Đại thần mà nghe thấy mấy câu này thì cô còn muốn sống không hả trời!
[Mật] Túy Nằm Sa Trường nói với bạn: Đừng có chối! Chuyện của hai người lên diễn đàn cả rồi!!
Quỳnh Diệp rùng mình một cái, không quan tâm đến Nhị Đa nữa, mở trang web lên diễn đàn. Diễn đàn lúc lúc sáng sớm mà cũng đã sôi nổi vui vẻ, cô tìm diễn đàn của server mình rồi nhấn vào, không ngờ là ngay trang đầu tiên đã thấy một bài viết màu đỏ về đại thần đính ở trên đầu.
Bài viết: Trầm Chu Trắc Bạn – người đầu tiên chuyển sinh của server quay trở lại giang hồ: “Yêu, chỉ đơn giản như vậy.”
Câu mở đầu đã khiến Quỳnh Diệp chấn động không nhẹ — “Trầm Chu Trắc Bạn là một tên vô cùng lạnh lùng.”
……
Quả nhiên cao thủ ở dân gian, mở đầu bằng câu nói đó, ở cuối còn chèn thêm mười con bướm xanh ==
Ngôn từ bài viết này rất hoa mỹ, nhưng nội dung lại nhạt nhẽo, từ đầu tới cuối câu chuyện gây rối loạn này đều là tác giả YY mối quan hệ giữa Hoa Từ Thụ và Trầm Chu Trắc Bạn.
Nhưng câu chuyện này lại cung cấp cho Quỳnh Diệp một tin tức.
Sở dĩ đại thần ẩn cư, là vì một nữ đạo sĩ ID “Phần Cầm”.
Quỳnh Diệp cắn môi tìm kiếm Phần Cầm, kết quả đầu tiên tìm được vậy mà lại là một topic chính thức*: “Cuộc thi PK phong cách người chơi Hiệp Nghĩa Giang Hồ lần thứ nhất”. Cô giật mình hiểu ra, thảo nào lại thấy tên Phần Cầm quen tai. Lúc trước, danh hiệu của Vô Địch Tối Tuấn Lãng thật sự rất vang dội, người không hay bát quái như Quỳnh Diệp cũng tò mò với diện mạo của người này cho nên đã đọc bài viết này.
(*Topic chính: là topic do nhà điều hành viết nên, không người chơi nào có thể xóa, điều chỉnh)
Phần Cầm là người đứng thứ mười lăm cuộc thi PK phong cách.
Điều này cũng không chứng minh diện mạo của cô nàng chỉ đứng được tới hàng này, nhìn gương mặt của cô nầng, ít cũng phải top 5. Nhưng mà cô nàng tham gia tương đối muộn, hơn nữa từ sau khi Vô Địch Tối Tuấn Lãng tham gia tranh tài, một mình hắn đã ôm đa số vote, cho nên những hạng xếp sau đều rối tinh rối mù.
Chậc chậc, quả là nghiệp chướng mà.
Bài viết thứ hai thì có vẻ bình thường, Quỳnh Diệp lại tìm đến bài viết thứ ba…… Sau khi xem xong, cô lại tìm kiếm Trầm Chu Trắc Bạn. Chỉ là những bài viết tìm được chủ yếu đều tương tự như “Tôi mà chuyển sinh sớm như hắn, tôi đã sớm là Độc Cô Cầu Bại vô địch thiên hạ” vân vân.
Quỳnh Diệp đóng website, tự nhiên cảm thấy buồn bực vô cớ.
Thực ra đấy là một câu chuyện tình yêu máu chó cũ. Lúc ấy đại thần phong quang vô lượng làm anh hùng cứu mỹ nhân, mỹ nhân cảm động lấy thân báo đáp. Sau đó mỹ nhân lại cảm thấy server này quá nhỏ, muốn đi sang server lớn hơn nữa với đại thần. Nhưng lúc đó đại thần đã có một đám huynh đệ tin cậy, không bỏ đi được, cho nên hai người chia lìa.
Thật lòng mà nói, chuyện này cũng chẳng có gì, từ trước tới giờ, tình cảm trên mạng có mấy phần là thật.
Nhưng diễn biến về sau lại ngoài dự tính.
Thì ra ở “Nhất Trảm Hồng Trần”, Phần Cầm có một bộ trang bị cực phẩm do đại thần đưa tặng nên định trả lại cho đại thần, nhưng sau đó, trang bị cô nàng đeo trên người đều bị bán đi, lại còn đổ tội đại thần ăn trộm trang bị của cô nàng.
Diện mạo cô nàng vốn ngây thơ dịu dàng động lòng người cho nên có phân nửa mọi người đều tin cô nàng, không ít người vì nguyên nhân này mà rời khỏi đại thần. Đại thần nản lòng, từ đó sống ẩn dật.
Dĩ nhiên, còn một cách nói khác là đại thần trộm trang bị của cô nàng rồi chạy mất, nhưng Quỳnh Diệp nghĩ tới câu nói “Tìm thuộc tính không hạn chế cấp bậc là được rồi.” tùy tiện của đại thần, rồi lại liên tưởng tới thái độ làm người của đại thần…. chuyện như thế là không thể xảy ra.
Đại thần là “loại” người đó sao? Đừng có đùa.
Chỉ vì một cô gái mà ẩn cư? Nghĩ thế nào Quỳnh Diệp cũng cảm thấy mất tự nhiên.
Đây là đại thần khí thế mạnh mẽ luôn áp bức cô? Làm sao đại thần lại bị người ta đá được == Có đá cũng phải là đại thần đá người ta chứ….
Quỳnh Diệp quay trở lại Hiệp Nghĩa Giang Hồ, Nhị Đa đã logout. Cô điều khiển tiểu hiệp khách đi dạo ở trên cầu, chờ người của Sơn Hà Chí login.
Một lát sau, một nữ đạo sĩ tiêu sai phong lưu từ xa đi tới, sau khi nhìn thấy Hoa Từ Thụ, vui vẻ quay một vòng.
[Gần] Thu Thủy Y Y: Thụ Miêu Nhi ~ Cậu thấy tui có xinh không ~~ hôn /
…… Nhất định là do mình mở sai cách……
Quỳnh Diệp thì thào tự nói, đóng game lại, sau đó mở lại một lần nữa.
[Gần] Thu Thủy Y Y: Ghét quá à ~~ Người ta còn thẹn thùng hơn cậu nè ~~~
Nữ đạo sĩ một thân áo trắng không gió mà bay, làm động tác thẹn thùng với tiểu hiệp khách đang đứng ở trên cầu……
Quỳnh Diệp vẫn cảm thấy từ khi gia nhập Sơn Hà Chí, sẽ không có chuyện gì có thể lay động cảm xúc của cô. Nhưng giờ thì cô không thể nào khống chế được đáy lòng sục sôi tuôn trào mãnh liệt và gương mặt đã hoàn toàn vặn vẹo…
[Gần] Hoa Từ Thụ: Cậu là Thu Thủy?
[Gần] Thu Thủy Y Y: Chứ sao ~
[Gần] Hoa Từ Thụ:…… Nói thật nhé….
[Gần] Thu Thủy Y Y: Ừm ~~~ Cậu cứ nói đi ~~~~
[Gần] Hoa Từ Thụ:…… Xuân Thủy khá là hợp với cậu đấy…

Vẫn như xưa – Q1 – Chương 7

Cho cậu thấy, thế nào là may mắn

Cùng đại thần chung sống đã lâu, cô nam quả nam như vậy cũng có thể coi là bạn bè. Thời gian login của đại thần dần tăng lên, ban đầu Quỳnh Diệp còn cảm thấy ngại, nhưng suy nghĩ một chút, đại thần cho dù login cũng chỉ treo nick, sau đó lại đi làm chuyện khác, cho nên cũng không từ chối. Nhưng thật ra thì, có một đại thần như vậy bên người, Quỳnh Diệp không treo máy nổi.
Vì thế, thỉnh thoảng ngước đầu lên từ đống tài liệu, Trầm Chu Trắc Bạn đã nhìn thấy tiểu hiệp khách tên gọi “Hoa Từ Thụ” trên màn hình cứ xoay vòng vòng bên người hắn y như một con khỉ. Trong lòng hắn khó chịu, nhíu máy, đang định hỏi chuyện gì xảy ra thì trên đầu tiểu hiệp khách bay ra vài chữ…

[Gần] Hoa Từ Thụ: Nếu bây giờ anh không giết tôi, nỗi nhục hôm nay, ngày sau sẽ trả lại gấp đôi.
Dường như có một dòng nước ấm dịu dàng chảy qua đáy lòng.

Người đàn ông trước máy tính hơi nhíu mày, khóe miệng không khỏi cong lên.

Những lời này, là ở trong “Nắm tay sông núi”. Câu chuyện xưa rực rỡ tàn nhẫn đó, nhân vật chính của nó là một thiếu niên gầy yếu nhưng tàn bạo, những lời này thiếu niên đã nói với bạn tốt thưở trước của mình.

Một khi đã như vậy……

[Gần] Trầm Chu Trắc Bạn: Nhưng nếu hôm nay tôi giết cậu, làm sao chờ được cậu tới ngày mai.

Hiệp khách áo hồng giống như là bị lag, hình ảnh dừng lại, sau đó nhanh chóng biến mất…
Ặc…… Lắc lắc đầu, tâm trạng tích tụ trong lòng bấy lâu nay đột nhiên tốt lên không ít. Hắn đột nhiên phát hiện, anh chàng Hoa Từ Thụ này, không chỉ có ngôn ngữ của cậu ta thú vị, mà con người cậu ta cũng thú vị không kém.

Về phần Quỳnh Diệp…… Cô đã sớm chôn mặt vào trong bàn phím…

Nghĩ lại mà xem, đại thần cao cao tại thượng, xa không thể với từ trước tới giờ lại ở bên cạnh bạn… Tuy đây chỉ là nhân vật ảo trên internet, nhưng cô làm sao tránh khỏi cái loại kích động nc kia chứ! Con người ấy mà, một khi kích động thì… tất nhiên, sẽ làm ra một số chuyện thách thức chỉ số IQ của nhân loại.

Quỳnh Diệp nhìn đại thần treo máy, nửa giờ sau, cô len lén gọi đại thần, đại thần không trả lời, chắc là lại đi làm chuyện khác rồi. Nhìn đại thần giống như một cục cưng thông minh có thể tùy ý chạm vào, cô không làm gì đâu được… Mà thật ra cô cũng có làm gì đâu, cùng lắm chỉ len lén chụp vài pose, sau đó thì kinh hồn bạt vía gọi tên đại thần… Đại thần vẫn không để ý tới cô, chắc là đang tới giờ high bận. (ý là cực kỳ bận)

Cho nên cô mới làm cái chuyện như muốn tự vả vào mặt mình…

Nghĩ rồi lại nghĩ, đứng trước mặt tác giả, nói lại lời thoại trong tác phẩm của hắn, sau đó chụp lại, đây là chuyện khiến cho nhiệt huyết dâng trào cỡ nào chứ!!! Vì vậy… cô mới làm như vậy…

Điều khiển cho Hoa Từ Thụ đứng ra khỏi phạm vi kỹ năng của đại thần, khom mình hành lễ với hắn, trên đầu xuất hiện một hàng lời thoại… Khóe miệng nhếch lên, chụp hình, và ngay lập tức nhìn thấy…

Thấy cái beep! Để cho cô mù chết đi!

Không được!

Quỳnh Diệp bỗng bật mặt từ bàn phím dậy.

Tình trạng của cô bây giờ, mắt nào chẳng rõ là cô logout! Chuyện đó nào có khác gì chạy án! Vậy chẳng phải là chưa đánh mà đã khai rồi à!
Chắc chắn là đại thần đang cười nhạo cô! Sau này làm sao còn phát triển tình cảm huynh đệ kiêm bạn bè tri kỷ (Gì?) cùng với đại thần bây giờ!!!

Vì thế, Trầm Chu Trắc Bạn liền thấy, tiểu hiệp khách vừa biến mất lại xuất hiện ở bên cạnh hắn, tay chân cứng ngắc, khuôn mặt dại ra. Dường như hắn còn cảm thấy gương mặt người thao tác cậu ta cũng đỏ y chang, nhưng mà còn ra sức duy trì vẻ mặt nghiêm túc.
Bởi vậy, tâm trạng của hắn rất tốt.

[Gần] Hoa Từ Thụ: Tôi gõ bậy ấy mà, gõ bậy đấy!!!

[Gần] Trầm Chu Trắc Bạn: Cậu chụp hình hả?

Hai dòng chữ gần như đồng thời bay lên trên đầu chủ nhân, một bối rối, hốt hoảng, trăm ngàn chỗ hở không gì sánh được, một thì toàn bộ tác phong đều cho thấy vẻ mặt tươi cười chứa đầy châm chọc của hắn.

Hoa Từ Thụ lại quyết đoán logout……

“Cộp –”

Quỳnh Diệp hung hăng đập đầu vào bàn.

Hôm nay chỉ số IQ của cô đều cho Nhị Đa ăn hết rồi hay sao ấy… [ Nhị Đa:......]……
Ghét nhất là mấy vị đại thần gì gì đó!!!

Cùng ngày, Quỳnh Diệp hai mắt đẫm lệ lưng tròng không dám lên game, cố gắng cày “Nắm tay sông núi”, trong lòng chất đầy trách móc với đại thần. Kết quả là vừa kéo xuống vài lần, vậy mà lại mò ra được chương mới. Cô mím miệng đọc xong cả chương, bỗng nhiên nhìn thấy một dòng tám chữ do vị Trầm Chu Trắc Bạn ngoài văn từ không-bao-giờ-nói-nhảm lưu lại:

“Cho cậu thấy, thế nào là may mắn.”

Bùm –

Quỳnh Diệp ôm lấy khuôn mặt đỏ chót, ánh mắt sáng ngời.