slider

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

[Đoản văn đam mỹ] HỌA THỦY

Tác giả: NTK

1

Ta là một đứa trẻ mồ côi.

Mọi người đều gọi ta Độc Cô Họa - một kẻ tai họa luôn cô độc.

Ta không có tên, từ khi ta hiểu chuyện, Độc Cô Họa là tên của ta.

2

Ngày ta gặp được lão gia, ta đang ngồi ăn xin ở góc đường, người ngồi xổm xuống trước mặt ta, nói:

"Tiểu tử, theo ta về nhà, ta chỉ ngươi cách tồn tại trên thế giới này."

Ta gật đầu.

3

Mười năm sau.

Mười bảy tuổi, Độc Cô Họa ta trở thành Tân Khoa Trạng Nguyên của Huy Kiền Hoàng Triều.

Lúc này, biên giới giữa Huy Kiền và Hiên Uy Hoàng Triều chưa được phân rõ, hai nước chiến tranh.

4

Hoàng Thượng triệu riêng ta vào Ngự Thư Phòng.

Lúc ta đến, người đang ngồi sau án thư, cúi đầu trầm tư. Ta quỳ xuống hành lễ: "Thần khấu kiến Hoàng Thượng."

Hoàng Thượng vẫy tay, bảo ta miễn lễ.

"Trạng Nguyên, khanh có biết vì sao trẫm lại triệu khanh vào giờ này không?" Hoàng Thượng ngẩng đầu lên, nhìn ta một lát.

Ta lắc đầu: "Vi thần ngu muội, vẫn chưa hiểu rõ ý của Hoàng Thượng."

Hoàng Thượng nhìn ta một lần nữa, lắc đầu cười khổ.

5

Đế vương Hiên Uy Hoàng Triều đam mê nam sắc, không ai không biết.

Người càng đẹp, hắn càng thích.

Mà Độc Cô Họa, là đệ nhất mỹ nam Huy Kiền.

6

"Hoàng Thượng,..."

"Trẫm biết khanh định nói gì. Nhưng trẫm cũng chỉ vì bất đắc dĩ."

Ta quỳ xuống, hai tay áp sát mặt đất: "Thần... tuân chỉ!"

7

Đế Vương Hiên Uy Hoàng Triều đam mê nam sắc, không ai không biết.

Người càng đẹp, hắn càng thích.

Mà Liễu Họa, là người đẹp nhất hắn từng thấy.

8

Liễu Họa, Liễu Họa...

Ta tên là Liễu Họa, kể từ khi đặt chân tới Hiên Uy, ta không còn mang họ Độc Cô.

Liễu Họa, Liễu Họa, ngươi là ai mà có thể khiến cho Đế vương Hiên Uy điên đảo?

9

Hiên Viên Thủy là Đế Vương của Hiên Uy Hoàng Triều.

Hiên Viên Thủy yêu thích nam sắc, không ai không biết.

Hiên Viên Thủy trước đây là Thái Tử Hiên Uy, say mê một bức họa.

10

Hỏi Hiên Viên Thủy, hắn gặp Liễu Họa lần đầu tiên là ở đâu?

Hắn sẽ trả lời: "Ở một quán tranh của một thư sinh ven đường."

Hắn gặp Liễu Họa, trong bức tranh của vị thư sinh đó.

Chân mày lá liễu, mắt phượng hoàng, môi hồng răng trắng, má hây hây...

Thế nào gọi là khuynh quốc khuynh thành? Điên đảo chúng sinh

Hắn không biết...


11

Đế Vương Hiên Uy tuyển tú nam, có hơn một nghìn mỹ nam từ khắp nơi đổ về Kinh Thành Hiên Uy.

Trong đó có Liễu Họa.

12

Liễu Họa là tú nam đứng đầu hậu cung của Hiên Viên Thủy.

Ai cũng biết tại sao,

Bởi vì y đẹp, đẹp đến điên đảo chúng sinh.

Người càng đẹp, hắn càng thích.

13

Đêm, ta nói với hắn,

Hoàng Thượng, dân chúng ngoài biên cương kia thật lạc hậu quê mùa, đừng để ý tới họ nữa.

Hắn nói,

Được, trẫm không lấy biên cương, chỉ cần ngươi ở lại với trẫm kiếp này.

Ta nói,

Chỉ sợ kiếp này của ta không dài.

Không sao, trẫm đợi ngươi đến cả kiếp sau.

14

Liễu Họa là tú nam đứng đầu hậu cung của Hiên Viên Thủy, y thích làm gì thì làm, không ai cản được.

Kể cả Hiên Viên Thủy.

Đội quân ba vạn người của Hiên Uy, cứ thế nằm trong tay ta.

15

Ta đứng trước mặt Hiên Viên Thủy, nhẹ nhàng cười.

Kể từ khi ta sinh ra, đó là lần đầu tiên ta cười.

Nụ cười của ta, chỉ vì hắn.

Hắn vuốt ve khóe môi ta, nhẹ nhàng hôn lên.

Đoản đao cắm ở ngực hắn, máu vẫn chảy đầm đìa.

16

Hoàng Thượng nói với ta, khanh đã lập được công lớn, cần trọng thưởng.

Ta im lặng không nói.

Người lại hỏi, khanh có muốn một điều gì không?

Ta nói, Hoàng Thượng, bất cứ điều gì cũng có thể?

Người nói, phải, kể cả hoàng vị này của trẫm.

Thần không muốn hoàng vị của hoàng thượng, cũng không muốn giang sơn Huy Kiền này.

Vậy khanh muốn gì?

Thần muốn Hiên Viên Thủy.

17

Liễu Họa, Liễu Họa... Ngươi là giấc mộng hoang đường nhất mà trẫm từng có.

Bữa tiệc vui thế nào rồi cũng phải tàn, giấc mộng hoang đường nào rồi cũng phải tỉnh.

Ngươi không thuộc về trẫm, vĩnh viễn chưa từng.

Kiếp này đã như thế, liệu kiếp sau trẫm có thể có được ngươi?

Ha ha, trẫm sẽ đợi ngươi tới cả kiếp sau, cả kiếp sau và kiếp sau đó nữa, Liễu Họa.

Dương gian khói lửa không thể bên nhau, cầu Nại Hà, Canh Mạnh Bà, trẫm vẫn đứng đợi ngươi.

Người qua cầu bảo trẫm là kẻ si tình ngu ngốc, trẫm cười.

Không bao lâu sau, trong lớp âm khí nặng nề, bóng dáng ngươi dần dần hiện ra.

Rốt cuộc ngươi cũng tới.

Liễu Họa, chỉ nguyện kiếp sau gặp nhau không yêu nhau.

Ít ra như thế, ngươi sẽ không vì trẫm mà đau khổ.

Trẫm yêu ngươi, Liễu Họa.

Cho dù ngươi là Độc Cô Họa của Huy Kiền, nhưng mãi là Liễu Họa trong lòng trẫm.

Nắm tay ngươi đi qua cầu Nại Hà, Mạnh Bà đang ở bên kia cầu.

Hoa Bỉ Ngạn nở.


--- Hết ---