71
1000 năm trước, hắn và y là hai tướng quân của địch quốc...
Trên sa trường khói bụi mịt mù...vì thù nước, hắn và y chỉ có thể coi nhau như cừu nhân...
Lưỡi kiếm sắc nhọn của y xuyên qua ngực hắn...hắn ngã xuống...máu...ở khắp nơi...
Y hoảng sợ, vội buông kiếm, chạy tới ôm lấy hắn
"Tại sao ngươi lại làm như vậy? Tại sao ngươi lại không giết ta đi mà lại muốn bỏ ta lại một mình?"
Hắn vuốt ve khuôn mặt y, muốn khắc sâu hình dáng của y vào trong lòng:
"Ta yêu ngươi, Mạc Ngôn... Nhưng kiếp này chúng ta sẽ không thể bên nhau, thôi thì...đành hẹn ngươi kiếp sau..."
Nói rồi, hắn buông thõng tay...
Ta sẽ chờ..Chỉ cầu ngươi đừng quên ta...
-----
Trường Đại học Hàng hải
Hắn đang đi trên sân trường, đột nhiên bắt gặp một bóng dáng gầy nhỏ quen mắt
Hắn tiến lại gần y, quan sát y một lúc, sau đó đôi môi đột nhiên phun ra một cái tên xa lạ: "Mạc Ngôn?"
Y quay đầu, thấy hắn, y chỉ mỉm cười:
"Nhan Hoàng, cuối cùng anh cũng đã tìm thấy em..."
Hắn vội vàng ôm y vào trong lòng.. "Em đến trễ."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét