57
Hắn là Minh chủ võ lâm
Y là Giáo chủ Ma giáo.
Hai bên giằng co đánh đấu hơn mười năm.
Hắn cứu người, y giết người.
Hắn đem than đốt những ngày tuyết rơi (ý chỉ làm việc tốt), y nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
Hắn đi tìm võ công tâm pháp, y lại học tà ma ngoại đạo.
Mười năm, hắn và y quyết đấu không biết bao nhiêu lần. Lần nào cũng phải đánh đến đầu rơi máu chảy mới ngừng lại.
Nhưng mà không phải từ xưa đã có câu, chính nghĩa luôn thắng tà ma sao?
Tất nhiên rồi! Vì thế mới có kết quả như thế này chứ:
"Ân...A... Ngươi, ngươi ...chậm chút!...Ta...A... Không được..."
"Ai nha, Giáo chủ, không phải mới sáng nay còn khí thế bừng bừng đòi quyết đấu với ta sao? Sao giờ đã không được rồi?"
"Người ta...chẳng qua là muốn ngươi chú ý một chút, không xem ta như không khí thôi mà!"
"Nga,... Vậy thì xin chúc mừng Giáo chủ, ngươi quả thực đã khiến ta 'chú ý' nha!"
Nói xong tiếp tục luật động...
"Ý...ý ta không phải như thế này... A~"
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét