slider

Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

85

Thế gian này mấy ai hiểu được tấm lòng hắn?! (Anh hùng hảo hớn: Chỉ mình ngươi không biết...)


 


Hắn - hai mươi hai tuổi, nhưng vẫn chỉ là một kẻ vô danh tiểu tốt.


 


Còn y, tuy mới mười chín nhưng đã thành võ lâm minh chủ danh vang bốn bể, uy phong lẫy lừng, được người người tôn kính...


 


Hắn phải làm sao đây?


 


Trà trộn vào Minh trang, mong gặp hắn mỗi ngày, cuối cùng lại bị tổng quản hãm hại đuổi ra khỏi trang


 


Hắn hận, hắn căm thù, hắn quyết tâm phải khiến Minh chủ thần phục dưới chân hắn.


 


Tương truyền kể lại, ngày đó hắn phẫn nộ bỏ đi, đến U Minh Cốc bái Ma Lão làm sư phụ, biến mất gần 5 năm


 


5 năm sau, Đại hội võ lâm lại diễn ra, y đứng trên võ đài ngạo nghễ cầm kiếm. Hắn dẫn theo Ma Giáo Giáo Đồ đến tham gia náo nhiệt.


 


Hắn - hai mươi bảy tuổi, chính là Ma Giáo Giáo Chủ


 


Y - hai mươi bốn tuổi, vẫn là Minh Chủ như xưa.


 


Ma Giáo làm nhiều điều độc ác, hãm hại bá tánh vô tội, bắt thiếu niên về làm luyến đồng. Giáo đồ trong giáo phóng túng vô độ... Chuyện này truyền tới tai Minh Chủ.


 


Một ngày nắng trong xanh, Minh Chủ dẫn theo một trăm anh hùng hảo hán tiến vào Ma Giáo.


 


Giáo Chủ Ma Giáo ngồi trên ghế thái sư, hai mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm Minh Chủ. (Minh Chủ: thật ra là ta thấy hai ngọn lửa trong mắt hắn...)


 


Minh Chủ chỉa kiếm thẳng vào Giáo Chủ: "Ma Giáo làm nhiều điều trái với lẽ trời, làm hại sinh linh đồ thán, thân làm Minh chủ hôm nay Hàn Tuyết Y ta quyết vì giang hồ trừ hoạ!"


 


Giáo Chủ cười tà: "Ồ, vậy sao? Vì giang hồ trừ hoạ?"


 


Y gật đầu khẳng định: "Đúng vậy!"


 


"A, vậy thì rất đơn giản không phải sao?"


 


"?" (Minh Chủ + Anh hùng hảo hán: ==)


 


"Ngươi trực tiếp làm nam sủng của ta là được!"


 


Minh Chủ ném một thứ... gì đó về phía Giáo Chủ bị hắn bắt được. Minh Chủ tức giận la lớn: "Kháo! Ngươi tưởng ta không biết ngươi lập cái Ma Giáo chết tiệt này để làm gì sao? Hỗn đản, không cần phải mang cái bộ mặt Đăng Đồ Tử đó ra nhìn ta! Ta hôm nay không trả lại mối thù năm năm trước bị ngươi đè ta không phải Hàn Tuyết Y! Ngươi có nghe rõ ta nói gì không hả?! Này này... ngươi đứng đó.. Không được tới đây... A, a....."


 


Cuối cùng dưới con mắt rưng rưng nước miếng của trăm anh hùng "hảo hớn", Minh Chủ Võ Lâm bị Ma Giáo Giáo Chủ bế thốc lên, sau đó bay về hậu viện phía sau.


 


Hai vị hộ pháp Ma Giáo thở phào một hơi, nhìn trăm vị anh hùng hảo hớn , cảm thán: "Các vị, vất vả cho các vị tốn bao công sức mới đem được tên nữ vương thụ kia tới đây! Mời các vị vào trong uống chén trà tiện thể nghỉ ngơi..."


 


Trăm vị anh hùng hảo hớn vuốt mồ hôi: "Đúng là thật vất vả, thật vất vả a~"


 


Mà tên nữ vương thụ nào đó năm năm trước bị đè, vừa mới ngửa mặt lên trời thề phải báo thù đã oanh oanh liệt liệt bị "chiến" một lần nữa.


 


(Ma Giáo Giáo Chủ quay mặt ra ống kính nheo mắt nhìn hủ: Đang bận, cấm làm phiền! Cảm ơn! =))~


 


Minh Chủ: ...)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét