[Siêu đoản văn] Danmei 26
Hắn mở tờ giấy ra, nhìn vào chữ viết xinh đẹp:
"Anh,
Anh nói em là một cơn gió nhẹ
Không nhiệt tình hay cá tính
Chỉ nhàn nhạt tựa như một cơn gió nhẹ
Chỉ như một cơn gió nhẹ...
... Nhưng anh à,
Một cơn gió nhẹ tuy không đủ để làm một cành cây rung chuyển...
...nhưng vẫn đủ để làm cho lá cây lay động
Một cơn gió nhẹ không đủ để cho thuyền căng buồm ra khơi, nhưng lại đủ để níu thuyền ở lại
Một cơn gió nhẹ tuy không đủ để xua đi nóng gắt mùa hè nhưng dư âm lành lạnh lại lưu lại trong từng. kẽ tay...
Em chỉ có thể đem lại cho anh những hạnh phúc nhỏ nhặt tựa như một cơn gió nhẹ, nhưng cơn gió đó sẽ thổi trong tim anh cả đời...
Vì thế, anh, để em làm vợ anh nhé?"
Hắn xoay người lại, thấy cậu đang đứng dưới bóng hoa anh đào mỉm cười với hắn...
Hắn nhìn cậu, mỉm cười, khẽ gật đầu
Đôi mắt cậu chợt trở nên mù sương, xúc động nhào vào trong lòng hắn...
Hắn ôm chặt lấy cậu, thì thầm bên tai cậu: "Đừng bao giờ hối hận đấy!"
Cậu gật đầu, "Ân, sẽ không bao giờ hối hận"
Nắng chiều vừa buông
[…] 25 26 […]
Trả lờiXóa