slider

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2013

[Siêu đoản văn] Danmei 22

Năm 15t, ba mẹ cậu li hôn bỏ cậu ở lại, thầy đã đem cậu về nhà nuôi nấng

Năm đó thầy chỉ là một sinh viên mới ra trường

Thầy dạy cậu học, nấu cơm cho cậu ăn, giặt quần áo cho cậu... và ôm cậu ngủ mỗi khi trời về khuya

...Sợ bóng tối - là cái cớ để cậu được ở bên thầy mỗi đêm.

Cậu yêu thầy, cậu biết điều đó.

Năm 22t, cậu tốt nghiệp đại học, thầy ở nhà đã chuẩn bị sẵn một bàn tiệc nhỏ ăn mừng với cậu

Đêm đó, cậu nói với thầy: "Thầy, em yêu thầy!"

Thầy xoa đầu cậu, ôn nhu nói: "Nhưng tôi không thể nuôi nổi em đâu, tôi chỉ là một giáo viên quèn có đồng lương rẻ mạt mà thôi!"

Cậu không nói gì, yên lặng ngủ.

Ngày hôm sau, cậu xách vali bỏ đi, rời xa căn nhà cậu đã sống suốt 7 năm.


------------------------


5 năm sau, cậu trở thành ông chủ của một xí nghiệp lớn

Cậu quay trở lại nhà thầy

Đứng ở trước cửa, chăm chú nhìn người đàn ông cao lớn trước mắt, cậu nói: "Thầy theo em đi! Thầy không nuôi nổi em thì để em nuôi thầy!"

Thầy mỉm cười, khuôn mặt anh tuấn đã có dấu vết phong sương, thầy kéo cậu vào trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên trán cậu: "Ừ, tôi theo em"

------

Tình yêu của thầy chính là động lực giúp cậu thành công, nhưng rốt cuộc, giữa thầy và cậu, ai mới là người thành CÔNG đây?

3 nhận xét:

  1. sặc! Choáng nặng vì câu cuối nha
    giờ mới biết đến nhà nàng thì nàng lại sắp chuyển nhà ~
    Mau mau dẫn link cho bạn theo với

    Trả lờiXóa
  2. chừng nào bên zing chấp nhận blog thì mình sẽ dẫn link về. cám ơn m.n ủng hộ

    Trả lờiXóa