[Siêu đoản văn] Danmei 12
"Ngươi thật phải thành thân sao?" Y hỏi.
"Phải" Hắn quay lưng, lãnh đạm trả lời.
"...Vậy thì ngươi đi đi!" Y cúi đầu, nhẹ giọng nói.
Hắn không thể tin y lại dễ dàng buông tha như vậy "Ngươi..."
"Ta... sẽ chờ ngươi, dù cho thế sự có đổi thay, lòng người thêm dối trá, nhân sinh có diệt vong,... đời này kiếp này ta vẫn sẽ đợi ngươi... Chúc ngươi hạnh phúc." Y giương đôi mắt mờ hơi nước, dưới ánh trăng mờ ảo, nhìn hắn, sau đó dùng khinh công bay đi
Hắn nhìn bóng lưng y rời đi, trái tim xiết chặt lại
...
Y đã rời khỏi Đô Thành
-----
Nửa năm sau y trở lại Đô Thành--
Không nghe thấy tin hắn thành thân
Không nhìn thấy bóng dáng hắn
Cũng không nghe thấy thanh âm của hắn--
Y hoảng loạn, đi tìm khắp mọi nơi mà hắn và y từng đi qua
...
Y đi tới hoa viên ngày ấy hắn và y chia tay
Chân trời ửng đỏ, bóng chiều buông...
Y đi tìm, và cuối cùng... y cũng tìm thấy-
Hắn, ở đó, giữa một biển hoa mênh mông, lẳng lặng nhìn y...
"Thiên hạ đệ nhất trang Tĩnh Nguyệt Trang Trang chủ Tần Phương Ngọc chi mộ"
[…] 11 12 […]
Trả lờiXóa