47
Tiếng "Tít......" lớn kéo dài, vang vọng ra cả bên ngoài. Cửa phòng cấp cứu mở ra.
"Bác sĩ..." Chàng trai trẻ một tay bó bột tiến lại gần vị bác sĩ già vừa bước ra.
Vị bác sĩ già cúi mặt, không dám nhìn anh, bất đắc dĩ lắc đầu, trên khuôn mặt già nua hiện lên vẻ tiếc thương vô hạn. Ngay sau đó, một chiếc xe cáng chở theo một người trùm cái khăn đẫm máu được đẩy ra.
Chàng trai vội đi đến bên xe cáng, tay lành lặn run run giơ lên, định chạm vào tấm khăn.
Đột nhiên, vị bác sĩ già ngăn anh lại:
"Cậu ấy nhờ tôi chuyển lời tới cậu...... Quên cậu ấy đi.........Chàng trai trẻ, để cho cậu ấy ra đi thanh thản......"
Chàng trai đứng lặng tại chỗ, nhìn theo bóng xe cáng dần dần chuyển ra xa rồi cuối cùng là mất hút ở cuối hành lang...
Tạm biệt anh... người tôi yêu...
Hy vọng anh sẽ hạnh phúc... và quên tôi đi...
Hãy coi như, tôi...chỉ là một cơn gió nhẹ... thoáng qua trong đời anh...
Vì người cùng anh đi đến hết cuộc đời... sẽ không phải là tôi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét